Outer Forms
Lord BUDDHA, I feel ashamed, because I have often practiced only the outer form, without any substance. While lighting incense, touching the earth, practicing sitting and walking meditation, or reading a sutra, I have allowed my mind wander into the past and into the future, and I have caught myself in meaningless thinking about the present. I have lost many precious opportunities by not practicing deeply. While taking a mindful step or breathing mindfully, I have an opportunity to give rise to the energies of mindfulness and right concentration. When there is mindfulness and right concentration, the energies of awakening and understanding are always there.
I have been lucky enough to have been instructed in the practice. Yet, so often I am just like someone who knows nothing. I walk, stand, speak, and smile in daily life I give rise to more mindfulness and right concentration. Giving rise to mindfulness and concentration will not only help me heal and transform body and mind, but will be a support to many other members of my Sangha body and will raise the quality of practice in the whole Sangha.
Touching the Earth
Lord Buddha, with body, speech, and mind in oneness, I touch the earth in gratitude to you, the one who has crossed wonderfully to the other shore and can show me the way, in order to remember the promise I have made. [Bell]
With body, speech, and mind in perfect oneness, I touch the earth in gratitude to Buddha Vipashyin. [Bell]
Cái Bẫy của Hình Thức
Khải Bạch
Bạch đức Thế Tôn, con lấy làm hổ thẹn vì nhiều lúc con đã thực tập đầy đủ trong hình thức mà thiếu kém về nội dung. Trong khi thắp hương, lạy Bụt, ngồi thiền, đi thiền, đọc kinh, nhiều lúc con đã để cho tâm con rong ruổi đi về quá khứ, đi về tương lai hoặc kẹt vào những lo toan, hoặc suy nghĩ miên man về những chuyện không đâu trong hiện tại. Con biết thực tập hình thức như thế thì không có ích lợi gì cho bản thân con và cho tăng thân con. Tuy con không nghĩ đó là một sự giả dối, nhưng con biết trong cách thực tập ấy con đã đánh mất rất nhiều cơ hội. Thắp một cây hương, bước một bước chân, hoặc thở vào một hơi thở đều là một cơ hội cho con làm phát khởi năng lượng chánh niệm và chánh định. Con biết có chánh niệm và chánh định thì thế nào cũng sẽ có tuệ giác, vậy mà con đã không tập trung tâm ý vào trong khi thắp hương, trong khi bước một bước chân hoặc trong khi thở vào một hơi thở.
Người không tu thì trong khi đứng, ngồi hoặc cười nói không thực tập chánh niệm để biết là mình đang đứng ngồi hoặc cười nói. Còn con là người tu mà có nhiều khi con cũng làm như họ, đi, đứng, và nói cười không chánh niệm. Con xin hứa với đức Thế Tôn là từ giờ phút này đây, con sẽ cố gắng làm hay hơn, để trong mỗi giây phút của đời sống hàng ngày con có thể chế tác thêm chất liệu chánh niệm và chánh định. Con biết chất liệu chánh niệm và chánh định mà con chế tác ra không những sẽ giúp con trị liệu và chuyển hóa thân tâm mà còn yểm trợ rất nhiều cho những thành phần khác của tăng thân con và nâng cao phẩm chất tu học của tăng thân ấy. Xin đức Thế Tôn cho con lạy xuống để con có thể ghi nhớ điều này.
Địa Xúc
Một lòng kính lạy đức Thế Tôn, bậc đã qua tới một cách nhiệm mầu, bậc thầy chỉ đạo của tất cả chúng con (C)
Một lòng kính lạy đức Bụt Tỳ Bà Thi (C)