Expressing Gratitude
Lord BUDDHA, I vow to train myself to express gratitude in my daily interactions. I shall practice saying such things as:
• How good to hear your voice on the phone?
• How lucky I am to live in your presence, my teacher, and to be able to walk alongside you, receiving the solidity of your practice.
• I feel confident in the future of Buddhism when I see a younger sister like you who is intelligent, happy, and diligent.
• Mother, do you know that you have passed on to my so many virtuous qualities, talents, and examples of loving kindness?
• My child, I have often been unskillful. There have been times when I have not been able to understand your difficulties and suffering and therefore, I have spoken and done things that have made you suffer. I am really sorry, and I ask your forgiveness. I promise I will not continue this kind promise into effect.
• I treasure so much the moments that I can live near you, my friend, teacher, parent, or child. I am very fortunate every day that I am able to enjoy the happiness of being together.
• Lord Buddha, please allow me to express my gratitude and appreciation to you. If there were not the Buddha, if there were not the wonderful Dharma that the Buddha has taught, if there were not the Sangha body that practices and preserves this wonderful Dharma, how could I experience spiritual happiness today? Without a doubt, in past lives I and my ancestors have sown good seeds and, as a result, in this life I have been able to meet the Tathagata and to receive the wonderful seeds of the true teachings offered by the Buddha. The understanding and compassion of the Buddha have ended in me so many worries, fears, and misunderstandings. Even if I had a hundred thousand lifetimes to show my gratitude for the grace of this understanding, it would not be possible for me to do so.
Touching the Earth
Dear Buddha, I touch the earth three times to express my deep gratitude to you. [Bell]
Mẹ ơi, mẹ có biết là...
Khải Bạch
Kính bạch đức Thế Tôn, con nguyện học nói những câu mà trong quá khứ vì thói quen, vì u mê, vì vụng về mà con chưa nói được. Con sẽ tập nói những câu như:
Được nghe giọng nói quen thuộc của anh qua giây điện thoại, em rất hạnh phúc.
Thấy thầy còn có mặt và còn bước đi được những bước chân vững chãi bên con, con thấy mình may mắn không cùng. Có sư em thông minh và tu học tinh tiến và có nhiều hạnh phúc như sư em, chị rất có niềm tin nơi tương lai đạo pháp.
Mẹ ơi, mẹ có biết là mẹ đã trao truyền cho con bao nhiêu là đức hạnh, tài năng và từ ái của mẹ hay không?
Con ơi, ba đã từng vụng về, đã từng có lúc không hiểu được những khó khăn và khổ đau của con cho nên đã nói và đã làm những điều khiến cho con đau khổ. Ba hối hận lắm, ba xin lỗi con, và hứa là sẽ không còn lập lại những vụng về ấy. Con hãy thương ba và hãy giúp cho ba thực hiện được lời hứa này, nghe con.
Con rất trân quý những giờ phút được sống gần thầy, gần cha, gần mẹ, như trong giờ phút này. Con rất may mắn nên đến giờ này mà vẫn còn hưởng được diễm phúc ấy.
Lạy đức Thế Tôn, con cũng nhân cơ hội này để dâng lên Thế Tôn một vài lời. Nếu không có Thế Tôn, nếu không có diệu pháp của Thế Tôn giảng dạy, nếu không có tăng đoàn hành trì và bảo trì diệu pháp ấy, làm sao con có được ngày hôm nay? Chắc chắn trong những kiếp trước, con và tổ tiên con đã từng gieo trồng những hạt giống tốt nên kiếp này con mới được hạnh ngộ Thế Tôn và đất tâm của con mới được tiếp nhận những hạt giống chánh pháp nhiệm mầu của Thế Tôn gieo rắc. Tuệ giác của đức Thế Tôn đã phá tan được bao nhiêu niềm lo sợ, bao nhiêu khối si mê trong con. Ơn đức của tuệ giác ấy dầu con có sống bao nhiêu vạn kiếp để đền bù con cũng không thể nào đền bù nổi.
Địa Xúc
Con xin lạy xuống ba lạy để dâng lên Thế Tôn niềm biết ơn sâu xa của con (của chúng con) (C)