Encouragement on the Path

LORD BUDDHA, I have heard your encouraging words. I will practice sitting solidly on this earth and practice touching the earth deeply and calmly.
Earth Touching
Here is the foot of a tree.
Here is an empty quite place.
Here is a smell sitting cushion.
Here is the cool green of the grass.
My child, why don’t you sit down?
Sit upright.
Sit with solidity.
Sit in peace.
Do not let your thoughts lift you up into the air.
Sit so that you can really touch the Earth and be one with her.
You may like to smile, my child.
Earth will transmit to you her solidity,
her peace, and her joy.
With your mindful breathing,
With your peaceful smile,
you sustain the mudra of Earth Touching.
There were times when you did not do well.
Sitting on earth, it was as if you were floating in the air,
you who used to wander in the cycle of birth and death,
drifting and sinking in the ocean of misperceptions.
But Earth is always patient and one-hearted.
Earth is still waiting for you
because Earth has been waiting for you
during the last trillion lives.
That is why she can wait for you for any length of time.
She will always welcome you,
always fresh and green, exactly like the first time,
because love never says, “This is the last”;
because Earth is a loving mother.
She will never stop waiting for you.
Do go back to her, my child.
You will be like that tree.
The leaves, the branches, and the flowers of your soul
will be fresh and green
once you enter the mudra of Earth Touching.
The empty path welcomes you, my child,
filled with grass and little flowers,
the path among the fragrant rice paddy
that you walked on, holding your mother’s hand,
is still impressed in your mind.
Walk leisurely, peacefully.
Your feet should deeply touch the earth.
Do not let your thoughts lift you up into the air, my child.
Go back to the path every moment.
The path is your dearest friend.
She will transmit to you her strength and her peace.
Your diligent awareness of you breathing
will keep you in touch with the earth.
Walk as if you were kissing the earth with your feet,
as if you were massaging the earth.
The marks left by your feet
will be like the emperor’s seal
calling the Now to come back to the Here;
so that life will be present,
so that the blood will bring the color of love to your face,
so that the wonders of live will be manifested,
and all afflictions will be transformed into peace and joy.
There were times when you did not succeed, my child.
Walking on the empty path, you were floating in the air,
because you used to get lost in samsara
and drawn into the world of illusion.
But the beautiful path is always patient.
It is always waiting for you to come back,
the path, which is familiar to you,
the path which is so faithful.
It knows deeply that you will come back one day.
It will be joyful to welcome you back.
It will be as fresh and as beautiful as the first time.
Love never says, “This is the last.”
That path is you, my child.
That is why it will never be tired of waiting.
Whether it is covered now with red dust
or with autumn leaves
or icy snow-
do go back to the path, my child,
because I know
you will be like that tree,
the leaves, the trunk, the branches,
and the blossoms of your soul
will be fresh and beautiful,
once you enter the mudra of Earth Touching.
I vow that from now on I shall see the earth as my solid foundation whenever I practice touching the earth, sitting, or walking meditation.
Touching the Earth
Lord Buddha, I shall touch and stay close to the earth. I shall entrust my self wholly to the earth. [Bell]

Con Duy Trì Địa Xúc

Khải Bạch
Bạch đức Thế Tôn, con đang nghe lời đức Thế Tôn khuyên nhủ. Con sẽ tập ngồi vững chãi trên mặt đất và thực tập địa xúc một cách sâu sắc và vững vàng.
Đây một gốc cây
Đây một căn phòng trống
Đây một tọa cụ nhỏ
Đây xanh mát một bãi cỏ
Con hãy ngồi xuống đi
Ngồi cho thẳng
Ngồi cho vững
Ngồi cho an
Đừng để tư duy đưa hổng con lên không gian
Bàn tọa con hãy chấm chặt vào mặt đất
Con hãy cùng đất hợp nhất.
Đã trở về với đất
Con hãy mỉm cười
Thì đất sẽ truyền cho con sự vững chãi
Sự bình yên, sự thảnh thơi
Hơi thở tinh chuyên
Nụ cười an nhiên
Con duy trì địa xúc
Có khi con đã không thành công
Ngồi trên đất nhưng con như bay bổng trên hư không
Bởi con đã quen phiêu dạt cõi luân hồi
Trôi lăn trong biển vọng
Nhưng đất vẫn kiên nhẫn
Đất vẫn trông mong
Đất đã chở che cho con hàng triệu kiếp
Thì mãi mãi bao lâu đất cũng sẽ bền lòng
Đất biết rằng con sẽ trở về
Đất sẽ chào đón con
Bao giờ cũng tươi mát như lần đầu
Tình thương không bao giờ nói rằng đây là lần cuối
Đất là mẹ thương yêu
Thì có bao giờ hết kiên nhẫn chờ trông?
Con trở về với đất đi
Rồi con sẽ thấy
Như cây kia
Hoa lá hồn con rồi sẽ tốt tươi
Một khi con biết đi vào địa xúc. (C)
Bạch đức Thế Tôn, con đang nghe lời đức Thế Tôn khuyên nhủ. Con
sẽ đi vững chãi trên mặt đất, thực tập địa xúc thật vững vàng:
Con đường vắng đón con
Con đường thơm ngát cỏ hoa
Con đường lúa thơm
Còn ghi dấu tuổi thơ bàn tay mẹ
Con hãy đặt những bước chân chậm rãi
Những bước chân ung dung, nhẹ nhàng
Chân con hãy thật sự dính vào mặt đất
Đừng để suy tư làm con bay lên không gian
Hãy luôn luôn trở về với con đường ấy
Con đường là bạn con
Con đường sẽ trao truyền cho con
Sự bình yên
Sự vững mạnh
Hơi thở ý thức tinh chuyên
Con duy trì địa xúc
Con hãy đi những bước chân như hôn vào mặt đất
Hãy đi những bước chân như vỗ về trái đất
Như dấu ấn son của vị quốc vương
Truyền lệnh đem hiện tại về ngự nơi đây
Cho sự sống có mặt
Cho sinh lực dâng đầy
Cho nhiệm mầu hiển hiện
Cho sắc mặt lên hồng
Cho não phiền chuyển hóa
Cho an lạc thân tâm
Có khi con đã không thành công
Bước trên con đường vắng
Nhưng con như bay bổng trên hư không
Bởi con đã quen phiêu bạt cõi luân hồi
Trôi lăn trong biển vọng
Nhưng con đường vẫn kiên nhẫn
Nhưng con đường vẫn chờ trông
Con đường thân thuộc trung kiên
Con đường biết sớm muộn gì rồi con cũng trở lại
Nẻo về sẽ đón bước chân con
Bao giờ con đường cũng mát tươi như lần gặp gỡ đầu
Tình thương không bao giờ nói rằng đây là lần cuối
Vốn là người bạn cố tri
Con đường bao giờ cũng kiên nhẫn đợi chờ
Dù dưới lớp bụi đỏ
Dù phủ kín lá vàng
Dù mưa vũng lầy lội
Dù tuyết phủ ngày đông
Con hãy trở về đi
Rồi con sẽ thấy
Như cây kia
Hoa lá hồn con rồi sẽ tốt tươi
Một khi con biết đi vào địa xúc.
Địa Xúc
Xin đức Thế Tôn cho con lạy xuống, năm vóc sát đất, hoàn toàn giao hết thân mạng con cho đất, và nguyện từ nay sẽ thực tập thiền lạy, thiền ngồi và thiền đi như thế nào để thấy được đất là nền tảng vững chãi của con (C)