Cultivating Mindfulness
Lord BUDDHA. According to your teachings, just returning to the present moment does not necessarily mean that I am able to dwell there with stability and freedom. I can be carried away by what is happening and lose myself. Mindfulness helps me to be aware when something is pulling me and taking away my stability and freedom. Sometimes I shun and sometimes I grasp at what is happening in the present moment. Both paths cause me to lose myself.
Practicing mindfulness, I can recognize what is happening in the present without grasping or aversion. I can practice mere recognition of what is going on within me and around me. This helps me to keep stability and freedom alive within myself. Lord Buddha, you have taught us that stability and freedom are two basic characteristics of nirvana. I vow that in my daily life I shall be more diligent in practicing mere recognition and mindfulness. I shall wash my hands with the awareness that I am washing my hands. I shall hold my bowl with the awareness that I am holding y bowl. When the mental formation of irritation arises, I shall be aware that irritation is arising. When the mental formation of attachment arises, I shall be aware that attachment is arising. I shall smile and recognize everything that is happening in the present moment without being anxious or having a complex, whether that complex is one of superiority, inferiority, or thinking myself just as good as the other.
Touching the Earth
World-Honored Lord, I touch the earth before you, before the Buddha Kashapa, and the Buddha Maitreya. [Bell]
Nhận Diện Đơn Thuần
Khải Bạch
Lạy đức Thế Tôn, theo Thế Tôn dạy, trở về hiện tại không có nghĩa là đã có thể an trú trong hiện tại. Những gì đang xảy ra trong hiện tại cũng có thể có tác dụng lôi kéo, và con cũng có thể tự đánh mất con trong giây phút hiện tại. Vì vậy cho nên con nghe lời Thế Tôn thực tập chánh niệm để nhận diện những gì đang xảy ra trong giây phút hiện tại. Chánh niệm không những giúp con nhận diện cái gì đang xảy ra, chánh niệm còn cho con biết nếu con để cho cái ấy lôi cuốn thì con đánh mất tự do của con. Cái đang xảy ra có thể làm cho con hoặc ghét bỏ hoặc chạy theo. Con không muốn ghét bỏ cũng không muốn chạy theo, bởi vì cả hai lối hành xử đều làm cho con đánh mất con. Con biết chánh niệm trước hết là khả năng nhận diện đơn thuần, nhận diện mà không chạy theo hoặc ghét bỏ. Phép nhận diện đơn thuần này giúp cho con chế tác và bảo trì được năng lượng vững chãi và thảnh thơi, đó là bất động và tự tại. Con đã được Thế Tôn dạy rằng bất động và tự tại là hai đặc tính căn bản của vô sinh, của niết bàn, và vì vậy cho nên con xin hứa với đức Thế Tôn là trong đời sống hàng ngày con sẽ
tinh chuyên hơn trong việc thực tập nhận diện đơn thuần bằng chánh niệm. Rửa tay thì con biết là con đang rửa tay, cầm bát thì con biết là con đang cầm bát, tâm hành bực bội phát hiện thì con biết là tâm hành bực bội phát hiện, tâm hành vướng mắc phát hiện thì con biết là tâm hành vướng mắc phát hiện. Con sẽ tập mỉm cười và nhận diện tất cả những gì xảy ra mà không lo lắng, không có mặc cảm, dù là mặc cảm tự tôn, tự ty hay ngang bằng.
Địa Xúc
Bạch đức Thế Tôn, con xin lạy xuống trước đức Thế Tôn, trước đức Bụt Ca Diếp và trước đức Bụt Di Lặc (C)