Impermanence and Interbeing
Lord BUDDHA, I wish to express my regret to you for my mistaken ways of thinking. Although I have learned of the impermanent nature of everything that is, and I myself may have spoken eloquently about it to other, I still have the habit of acting as if everything is permanent and I am a separate self. I am aware that my body is always changing. Every cell in my body will soon die and be replaced by a new cell. Still, I have the tendency to think that I am the exact same person today as I was yesterday. My five skandhas – body (form), feeling, perceptions, mental formations, and consciousness – are like five rivers that are constantly flowing, constantly changing. It is true that I can bathe in the same river twice. I know that my feelings of anger or of joy will arise, stay for a while, and eventually fade away to be replaced by another feeling. Yet I have the tendency to believe that my feelings, my perceptions, my mental formations, and my consciousness are permanent. I know that my belief in an unchanging, separate self, cut off from other people and living beings, has caused me to suffer and has caused other to suffer. Yet the deep, hidden tendency to be caught in the view of a separate self still lies in the depths of my consciousness.
I promised the Buddha that from now onwards when I am in touch with myself, when I am in touch with people and situation around me, I shall light up the awareness of interbeing and impermanence. Intellectual knowledge that everything and everyone is interrelated and subject to change is not enough to transform my tendency to think that I am a separate self. I shall solidly practice to maintain samadhi on interbeing and impermanence to nourish my awareness that all composed things are of the nature to change and that I am interconnected with all beings throughout space and time.
Gatha on Impermanence
The day has now ended.
Our lives are shorter.
Now we look carefully.
What have we done?
Noble Sangha, with all our heart,
let us be diligent,
engaging in the practice.
Let us live deeply,
free from afflictions,
aware of impermanence
so that life does not
drift away without meaning.
Touching the Earth
Lord Buddha, in gratitude I touch the earth three times to look deeply into and strengthen this vow I have made with you. [Bell]
Tuệ Giác Vô Thường
Khải Bạch
Thế Tôn, con xin sám hối với Thế Tôn về những lỗi lầm của con về lề lối tư duy. Tuy con đã được dạy về tính cách vô thường của vạn vật, và tuy chính con cũng đã từng giảng giải một cách hùng biện về tính vô thường của vạn vật, con vẫn có thói tật hành xử như sự vật là thường. Có những lúc con biết là hình hài con vô thường, các tế bào trong cơ thể con sinh diệt không ngừng, nhưng con vẫn tưởng con là con, con hôm nay vẫn còn là con hôm qua. Đứng về phương diện cảm thọ, tri giác, tâm hành và nhận thức cũng thế; trong khi chúng biến chuyển không ngừng con lại có cảm tưởng chúng vẫn là chúng, ngày hôm nay chúng cũng còn y hệt như ngày hôm qua. Trí năng của con có khả năng nhận diện tính vô thường của vạn vật, có thể thấy được rằng năm dòng sông hình hài, cảm thọ, tri giác, tâm hành và nhận thức đêm ngày tuôn chảy và chuyển biến, và con không bao giờ có thể xuống tắm hai lần trong một dòng sông, vậy mà con cứ có tập khí hành xử như hình hài con vẫn là hình hài con mười năm trước đây và trong con có một cái ta trường cữu, một linh hồn bất diệt. Con biết tin rằng có một linh hồn bất diệt là một tà kiến căn bản, nền tảng của bao nhiêu nhận thức sai lầm và khổ đau, mà tại vì tập quán quá sâu dày, con cứ có khuynh hướng hành xử như con là một linh hồn bất tử. Con biết cái ngã chấp âm thầm ngủ yên ấy trong chiều sâu tâm thức con rất là sâu nặng, mà bởi vì trong đời sống hàng ngày con không chuyên cần thực tập để nhận diện nó trong từng phút từng giây cho nên con mới dễ bị nó lôi kéo đi. Con rất hổ thẹn.
Con xin hứa với đức Thế Tôn là từ nay trở đi, hàng ngày khi con tiếp xúc với tự thân hoặc sự vật quanh mình, con sẽ thắp sáng ý thức vô thường và nuôi dưỡng cho tuệ giác vô thường được sống mãi trong con trong từng giây từng phút. Con biết cái kiến thức về vô thường không đủ để chuyển hóa khuynh hướng ngã chấp trong con; chỉ có tam muội vô thường duy trì vững chãi trong mỗi giây phút của đời sống hàng ngày mới đủ sức chuyển hóa được tùy miên chấp ngã ấy.
Ngày nay đã qua
Đời sống ngắn lại
Ta đã làm gì?
Đại chúng hãy cùng tinh tấn thiền tập hết lòng
Sống cho sâu sắc và thảnh thơi
Hãy nhớ vô thường
Đừng để tháng ngày trôi đi oan uổng.
(Kệ Vô Thường)
Địa Xúc
Con xin Thế Tôn cho con lạy xuống ba lạy để quán chiếu thêm về lời phát nguyện này. (C)